Search


Thoả thuận nhé?

Chúng tôi ôm nha...

  • Share this:


Thoả thuận nhé?

Chúng tôi ôm nhau lần cuối trong cái nắng như đổ lửa của Cali. Trời khi ấy đã vào thu, nhưng nắng vẫn hun cháy mặt sân trước cửa nhà.

Khi ngả đầu vào vai cậu, tôi biết tim cậu đang đập nhanh hơn, và trời ơi, mắt cậu đỏ hoe như thể những giọt lệ đang chực chờ để đổ xuống khuôn mặt trẻ con kia.

Tôi vỗ vỗ vai cậu, choàng lấy gáy cậu và dỗ dành “Đừng khóc, đừng khóc.”

Dạ dày lại quặn một cơn đau. Chưa bao giờ tôi thấy những nỗi đau tinh thần hiển hiện rõ ràng trên thân thể mình như khi ấy. Từng khúc ruột như đang rã rời bên trong tôi.

Một phút nữa, cậu sẽ lái chiếc xe màu đỏ ra khỏi đây, và xa tôi mãi mãi. Tôi rời bậc cửa đang đứng, quyết định đi thật nhanh trong cái nắng đầu thu, mở cửa xe cậu và thoả thuận lần cuối.

- Nếu 10 năm sau chúng ta gặp lại nhau, và chúng ta còn độc thân, và chúng ta còn hứng thú với nhau, cậu sẽ hẹn hò với tôi chứ?
- Có thể, ừ - Cậu trả lời rất nhanh. Tôi chưa bao giờ thấy cậu đáp lời một điều quan trọng nhanh như thế, dẫu vẫn lúng túng với những giọt nước mắt còn chưa kịp rơi xuống má – Nhưng chờ đã, thật điên rồ, 10 năm nữa thì tôi 34 tuổi rồi.
- Thì đã sao? – Tôi nhìn thẳng vào mắt cậu như thể sắp đi đến một thoả thuận quan trọng nhất đời – 10 năm nữa, tôi cũng 36 rồi. Thật điên rồ. Thoả thuận chứ?
- Ừ, thoả thuận.

Tôi nhoài người qua chiếc ghế bên phải khi chân vẫn đứng trên mặt đường, hôn một lần nữa nụ hôn kiểu Pháp, với một chàng trai Pháp. Nắng vẫn đổ xuống đằng sau sân cỏ trước nhà. Chúng tôi chia tay.


Tags:

About author
Đặt ngay "Người tình Havana", cuốn sách mới nhất của Đinh Hằng: https://nguoitinhhavana.com/
Fanpage của Đinh Hằng, tác giả của "Người tình Havana" (1/2021), "Quá Trẻ Để Chết - Hành trình nước Mỹ" (2015) và "Chân đi không mỏi: Hành Trình Đông Nam Á" (2016)
View all posts